Saturday

Tuyên Truyền Tẩy Não Kỳ Dị

  Bản tin từ đài RFA, 26/3/2010, do cô Ỷ Lan thực hiện phỏng vấn ông Thor Halvorssen, chủ tịch Sáng Lập Nhân Quyền(Human Rights Foundation, New York), khi ông viếng Hòa Thượng Thích Quảng Độ tại Saigon, nội dung chứng tỏ thêm về việc vô luật pháp bắt bớ tùy hứng của nhà cầm quyền Cộng Sản Việt Nam.


Quyền được tự do phát biểu, quyền được tôn kính và được chọn tôn giáo cho mình, quyền có thể được tham gia vào chính phủ của quốc gia mà người đó đang cư ngụ, quyền không bị nô lệ và bị hành hạ tra tấn…Trên là vài quyền trong số những quyền mà cơ sở Sáng Lập Nhân Quyền đã đề ra trong chủ trương.

Dù Halvorssen bước vào Việt Nam lần đầu tiên, ông đã nhận ra những dấu hiệu cho thấy những quyền căn bản hàng đầu trên đã hòan tòan không có. Khi đang thu thập kinh nghiệm và nhận ra bản chất chế độ trung thực hơn thì ông Halvorssen đã bị trở thành nạn nhân, một nhân chứng ghi thêm vào lịch sử chà đạp nhân quyền của chế độ Cộng Sản Việt Nam. Lúc bước ra khỏi Thanh Minh Thiền Viện, Halvorssen bị công an không sắc phục bắt và hành hung, bản tin cho biết hình chụp lưng ông bị bầm tím.
Được hỏi về cảm nghĩ của ông về nhà cầm quyền cộng sản, ông nói ngay về “một cuộc tuyên truyền tẩy não kỳ dị. Màu sắc tuyên truyền sâu rộng trang trải khắp nơi. Hồ Chí Minh là Che Guevara của Việt Nam.” Ông Halvorssen đã đi vào điểm chính về sự sống còn của chế độ, và có lẽ sự nhận xét bén nhạy này cũng một phần nhờ vào kinh nghiệm bản thân. Mẹ ông đã bị phe nhà nước Venezuela bắn bị thương trong lần xuống đường, 2004, cùng nhiều người tỏ thái độ ôn hòa ký tên đệ đơn yêu cầu Hugo Chavez xuống chức.

Tại sao Hồ Chí Minh là Che Guevara của Việt Nam?

Một người Argentine đẹp trai tên Che Guevara đã giúp du kích quân của Fidel Castro “giải phóng” Cuba từ nhà nước Batista năm 1959. Đó chỉ là huyền thọai, cũng giống như Đảng Cộng Sản Việt Nam rao giảng Hồ Chí Minh có công “giành độc lập” từ tay “thực dân” Pháp. Nhưng rồi, dù thế nào, Che cũng đã trở thành gọi là một “nhà cách mạng” nổi tiếng thế giới làm nhiều người chấn động đứng lên cùng ông. Sau khi thành công tại Cuba, Guevara nổi dậy lãnh đạo cuộc phiến lọan tại Argentina, Congo, Bolivia, và sau đó bị xử tử vào 1967.

Theo giáo sư Douglas Young, thuộc Khoa Học Chính trị và Lịch Sử, tại đại học Gainesville State College, Che được hàng ngũ cộng sản đề cao như một anh hùng dám dấn thân làm cách mạng để đem “công bằng cho xã hội”. Họ dựng Che như một thánh tử của chủ nghĩa Marxist. Hình ảnh một người thanh niên trẻ tức giận đã lan rộng trong nhiều giới sinh viên của các trường đại học có thể nói trên 40 năm qua.

Trên thực tế thì Che có số điều giống Hồ Chí Minh ở Việt Nam. Che chỉ là con cờ, là phương tiện truyền bá của Stalin, một cộng sản độc tài của Liên Sô đã giết trên 20 triệu dân của ông ta. Là một trong số sĩ quan trọng yếu của Castro, Che đã giúp làm những cuộc nổi dậy. Sau khi lật đổ Batista, Che đã chỉ đạo cuộc tàn sát hàng trăm nhân viên của Batista không cần tòa án. Ngay cả người nào bị nghi ngờ không trung thành với Castro cũng bị giết không cần biện hộ. Đồng chủ trương như Hồ Chí Minh, người cộng sản Che chỉ thấy vấn đề hai mặt trắng và đen. Ai không theo đường lối của Che thì bị thanh tóan ngay. Hồ Chí Minh và Che chống tự do tôn giáo, ngôn luận, hội họp, báo chí, biểu tình… So sánh thì Che không thể qua mặt Hồ Chí Minh về thủ đoạn, và con số giết người của Hồ cao nhiều lần của Che. Che chỉ sống có 39 năm để làm tội ác.

Bây giờ lại có phong trào thanh niên mê nhạc rock mặc áo Che t-shirts, và như vậy có phải thành phần gọi là tự do (liberals) vẫn còn như những thập niên trươc? Câu hỏi là cái tư tưởng tự do không nền tảng đó dần dà có dẫn dắt tới nguy hại cho nền tự do dân chủ đích thực hay không? Dù sao người ta có thể vẫn tin vào kiến thức cao về dân chủ của công dân Hoa Kỳ và hơn bao giờ hết chính Che là người tạo dựng giúp Fidel Castro để Cuba trở thành cộng sản, một đe doạ cho Hoa Kỳ mà nhiều thập niên qua Hoa Kỳ vẫn cứng rắn cấm vận Cuba.

Nói như trên không có nghĩa là ý thức hệ cộng sản không còn là đe dọa cho nền hòa bình thế giới. Tiểu bang California vào 9/2008, thống đốc Arnold Schwarzenegger đã ký phủ quyết dự luật SB 1322, trong thư giải nghĩa rằng dự luật này giống như là một âm mưu lật đổ chính phủ tự do dân chủ Hoa Kỳ khởi đầu ngay tại California, và rất bất công khi người tỵ nạn cộng sản phải một lần nữa là nạn nhân. Dân biểu của tiểu bang California hầu hết là người của Đảng Dân Chủ đã biểu quyết thông qua dự luật. Dự luật làm ra bởi Senator Alan Lowenthal bác bỏ một số điều kiện để trở thành giáo chức có từ thời tổng thống Eisenhower, nghĩa là SB 1322 cho phép đảng viên cộng sản được quyền dạy học trong tòan thể California. Rất may, dân biểu Trần Thái Văn và các dân biểu khác thuộc Đảng Cộng Hòa vận động cùng đồng hương Mỹ gốc Việt lên tiếng chống lại, và cuối cùng dự luật đã thất bại. Tuy nhiên, ông Schwarzenegger không bao lâu sẽ chấm dứt nhiệm kỳ, thống đốc kế tiếp có lập trường như thế nào, và dự luật có thể trở lại hay không?

Gần đây tiến sĩ Roger Canfield cho ra cuốn How the Ameri-Cong Won the Vietnam War Against the Common Enemy America” để nhắc lại cho thế giới thấy rằng cộng sản miền Bắc lãnh đạo bởi Hồ Chí Minh đã liên hệ với quốc tế cộng sản như thế nào, và nhấn mạnh Mỹ Cộng là một thành phần quan trọng trong khối đó. Tại sao hơn 5 thập niên qua không ai đưa ra và trình bày hiểm họa của những người Mỹ mang danh “liberals”, “democrat” hay gì đi nữa và đầu óc họ vẫn là thiên cộng? Ngày đó họ là Black Panthers, học viên của Saul Alinsky, đệ tử của Malcolm X , hàng ngũ của William Ayers, giới báo chí thiên cộng, người hành động (activists) như John Kerry, William Clinton, Hillary Rodham, Jane Fonda, Tom Heyden, Martin Luther King, Daniel Ellsberg, sinh viên đại học,v.v..hay đảng viên chính thức có tổ chức là Communist Party of the United States (CPUSA) để đến nay ông Canfield phải trình bày nhiều trang chính thức gọi họ là Ameri-Cong hay ta dịch ra là Mỹ Cộng?

Thor Halvorssen đã đưa ra nhận xét liên quan tới cái nhìn của thế giới ngày nay về một Việt Nam mà quyền làm người của dân chúng bị tước đọat coi như hòan tòan.Thế giới và cả Hoa Kỳ chẳng có chút quan tâm. Thỉnh thỏang thì một vài dân biểu lên tíếng nhân quyền này nọ rồi cũng như nói cho có lệ. Thành phần Mỹ Cộng mà sau lưng họ là khối quốc tế cộng sản hàng năm chi vào Hoa Kỳ hơn 3 tỷ Mỹ kim để họat động, họ là nguyên nhân chánh để miền Nam bị rơi vào tay cộng sản, họ đã sách động biểu tình chống chiến tranh, đòi tổng thống Johnson và Nixon rút quân. Thống đốc Ronald Reagan đã phải đau lòng tuyên bố: Chấm dứt sự xung đột mâu thuẫn không thể đơn giản chỉ là ra lệnh ngừng chiến, rút quân và trở về nhà, bởi vì cái giá phải trả cho loại hoà bình đó có thể là hằng ngàn năm tăm tối cho những thế hệ chưa sinh ra đời.

Ngày nay khi ông Halvorssen tới Việt Nam, có phải ông chứng nghiệm những người cùng thế hệ của ông (Halvorssen sinh 1976) đã và đang sống trong sự tăm tối. Một xã hội vô luật pháp, bắt và hành hạ người theo lệnh Đảng, ngược đãi người tu hành, cướp bốc nhà đất dân, cấm dân không được truy tìm đọc tài liệu dân chủ nước ngòai, cùng bao nhiêu thứ bất công khác có phải là cái giá phải trả cho thứ “hòa bình” mà Mỹ Cộng từ thập niên 60 đến đầu 70 đã từng cầm khẩu hiệu hô la trên đường phố Washington, New York, Massachusetts, Chicago, Berkeley…?

“Ho, Ho, Ho…Che, Che, Che…” là điệp ngữ trong một bài ca mà Mỹ Cộng đã vang dội ngòai đường phố khi giăng hình Che, hình Hồ, cờ đỏ xanh ngôi sao vàng đòi hỏi chính phủ rút quân. Vài năm gần đây Che lại được nhắc nhở trở lại, học sinh tại Việt Nam có những buổi học tập, cấm trại, với nghệ thuật chủ đề là Che Guevara; ngay cả một diễn đàn thơ văn trong Yahoo Groups lại ca ngợi thơ của Che vô tình không biết Che là tên cộng sản khát máu vùng Nam Mỹ vào thập niên 60, hay là chủ ý thêu dệt “thần tượng” cộng sản? Dù thế nào thì thế giới người Việt tỵ nạn cộng sản cũng không mấy chú ý về tên cộng sản sừng sỏ này, và cho tới nay có một vài nhân vật khi nói tới Che thì nhớ tới Hồ Chí Minh để cho người ta có cơ hội hâm nóng thêm về hai huyền thoại và tội ác của hai tên cộng sản lãnh đạo này.

Halvorssen đi ra từ gia đình là nạn nhân của chế độ thân cộng tại Venezuela nên khi nhìn hình tượng Hồ Chí Minh mọi nơi tại Việt Nam ông ta nghĩ ngay tới Che, bởi vì hình ảnh Che cũng đầy mọi nẻo đường ở Nam Mỹ nơi có hơi hướng cộng sản. Hồ Chí Minh là Che Guevara của Việt Nam. Đúng vậy, cũng giống như nhà báo người Pháp, Oliver Todd, trong bộ phim tài liệu “Sư Thật về Hồ Chí Minh” do Phong Trào Quốc Dân Đòi Trả Tên Saigon thực hiện, ông đã cho rằng trên thế giới ngày nay chỉ còn hai huyền thọai để tuyên truyền, đó là Hồ Chí Minh và Che Guevara.

“Một chính quyền tuyệt đối cộng sản nhưng đồng thời cũng là tư bản, thật là điều quá ư kỳ quặc.” Khi ông Thor Halvorssen cho là tuyệt đối cộng sản có nghĩa là mọi thứ tự do của người dân đều bị tước đọat, điển hình là Hòa Thượng Thích Quảng Độ sau khi ra tù thì bị tù tại gia, bị kiểm sóat, lúc nào cũng có công an canh gác. Vừa cộng sản lại vừa tư bản mới là điều quái dị, trong khi trên lý thuyết thì chủ nghĩa cộng sản cốt lõi là tiêu diệt tư bản. Thế nên từ trên 6 thập niên qua tại miền Bắc, và hơn hết là từ khi có bang giao Việt Mỹ 1995, Việt Nam chưa hề có dấu hiệu cải tiến kinh tế một cách bình thường tự nhiên, mà có tính cách vá víu, phồn vinh giả tạo, không có cơ sở vững vàng từ hạ lên tới thượng tầng. Học sinh, sinh viên bị nhào nắn méo mó, không có căn bản rõ ràng trên ý thức hệ cộng sản và tự do tư bản.

Theo tiến sĩ Douglas Young, cũng y như Hồ Chí Minh, Che là người luôn tự đánh bóng mình (narcissist). Che nói: Tôi không có nhà, không vợ con, không cha mẹ, không anh em. Bạn của tôi là những người nghĩ giống tôi về phương diện chính trị.Cũng không khác Hồ Chí Minh về đường tình ái, Che rời Cuba giữa thập niên 60 trong lúc đang xảy ra tình trạng bừa bãi về gia đình riêng tư của ông ta. Mặc dù lúc nào Che cũng tuyên bố là ông ta trinh trắng chưa bao giờ biết đàn bà, nhưng trên thực tế thì Che là một người đàn ông dâm lọan. Ông ta chơi hoa rồi bẻ cành. Ông đã bỏ bê hai người vợ, và nhiều người con. Vài bà vợ thì chính thức và một số khác thì không.

Không khắc nghiệt như ở Việt Nam, tượng một nửa người của Che được khánh thành tại một khu phố thuộc nước Venezuela vào 7/2006 thì chín ngày sau tượng đã bị dân chúng chặt đầu. Dân Venezuela cho rằng Hugo Chavez là tay sai của độc tài cộng sản Cuba, Fidel Castro, họ rất ghét “thần tượng” Che.

Có một bài viết được phổ biến trên internet cách nay vài tháng tựa là Che Guevara là Hồ Chí Minh của Nam Mỹ tác giả Nguyễn Việt Nữvà mới đây Thor Halvorssen trả lời với đài RFA “Hồ Chí Minh là Che Guevara của Việt Nam xét ra cũng thật là đồng điệu với Oliver Todd khi cho rằng “ngày nay trên thế giới chỉ còn hai huyền thọai Hồ Chí Minh và Che Guevara để tuyên truyền.

Bút Sử
3/2010

No comments:

Post a Comment